春未来时花未觉,春欲去时花又落。
莫言世事无始终,春亦于花太情薄。
我今问花并问春,司花司春者何人。
空中仿佛有神语,此当问之于大钧。
不如再作问钧赋,赋成直上天门云。
扣天乞与花长春,免使花飞怨春暮。
chūn
春
wèi
未
lái
来
shí
时
huā
花
wèi
未
jiào
觉
,
,
chūn
春
yù
欲
qù
去
shí
时
huā
花
yòu
又
luò
落
。
。
mò
莫
yán
言
shì
世
shì
事
wú
无
shǐ
始
zhōng
终
,
,
chūn
春
yì
亦
yú
于
huā
花
tài
太
qíng
情
báo
薄
。
。
wǒ
我
jīn
今
wèn
问
huā
花
bìng
并
wèn
问
chūn
春
,
,
sī
司
huā
花
sī
司
chūn
春
zhě
者
hé
何
rén
人
。
。
kōng
空
zhōng
中
fǎng
仿
fó
佛
yǒu
有
shén
神
yǔ
语
,
,
cǐ
此
dāng
当
wèn
问
zhī
之
yú
于
dà
大
jūn
钧
。
。
bù
不
rú
如
zài
再
zuò
作
wèn
问
jūn
钧
fù
赋
,
,
fù
赋
chéng
成
zhí
直
shàng
上
tiān
天
mén
门
yún
云
。
。
kòu
扣
tiān
天
qǐ
乞
yǔ
与
huā
花
zhǎng
长
chūn
春
,
,
miǎn
免
shǐ
使
huā
花
fēi
飞
yuàn
怨
chūn
春
mù
暮
。
。