梅开壍边勿渠陋,倚竹长年固成瘦。风期唤得高人就,几度行看仍落齅。是花佳处绝难摹,思虽宛转终不如。我诗有愧渭南赵,君句自续东湖徐。
méi
梅
kāi
开
qiàn
壍
biān
边
wù
勿
qú
渠
lòu
陋
,
,
yǐ
倚
zhú
竹
cháng
长
nián
年
gù
固
chéng
成
shòu
瘦
。
。
fēng
风
qī
期
huàn
唤
dé
得
gāo
高
rén
人
jiù
就
,
,
jǐ
几
dù
度
háng
行
kàn
看
réng
仍
luò
落
xiù
齅
。
。
shì
是
huā
花
jiā
佳
chù
处
jué
绝
nán
难
mó
摹
,
,
sī
思
suī
虽
wǎn
宛
zhuǎn
转
zhōng
终
bù
不
rú
如
。
。
wǒ
我
shī
诗
yǒu
有
kuì
愧
wèi
渭
nán
南
zhào
赵
,
,
jūn
君
jù
句
zì
自
xù
续
dōng
东
hú
湖
xú
徐
。
。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。