诗词大全

观小儿瓮戏

朝代: 作者:李流谦
五岁小儿初学涉,绝艺亦知天所赋。想见九牛可倒曳,已堪赤手擒猛虎。向来瓮戏真伟观,傥非目击嗤浪语。器小犹须百斤重,兵以壮夫端恐仆。笑谈牛取两足上,电转风旋疾如许。便令百试百不失,父兄从傍亦矜诩。市人骇叹俱失声,我自平生未曾睹。武阳盛气盖全燕,寄区狡谋踣二虏。论年固已一倍长,此儿谁肯哙等伍。虎变鹰扬看异时,经营一饱常细事。世人禀赋有特异,常理未可求其故。相秦童子才毁齿,说项郎君方断乳。拜归怀中笑橘堕,群戏道傍知李苦。登门已解叙通家,对客颇能嗔字父。劾鼠狱词老吏服,汗简清规乃翁沮。卓识有此更惊人,彼以力称吾未与。行行三十成何事,但耗太仓如雀鼠。怃然自笔仍自怜,强说功名在迟暮。人言速成当不久,如我定应千万寿。
suì xiǎo ér chū xué shè
jué zhī tiān suǒ
xiǎng jiàn jiǔ niú dǎo
kān chì shǒu qín měng
xiàng lái wèng zhēn wěi guān
tǎng fēi chī làng
xiǎo yóu bǎi jīn zhòng
bīng zhuàng duān kǒng
xiào tán niú liǎng shàng
diàn zhuǎn fēng xuán
biàn 便 lìng bǎi shì bǎi shī
xiōng cóng bàng jīn
shì rén hài tàn shī shēng
píng shēng wèi céng
yáng shèng gài quán yàn
jiǎo móu èr
lùn nián bèi zhǎng
ér shuí kěn kuài děng
biàn yīng yáng kàn shí
jīng yíng bǎo cháng shì
shì rén bǐng yǒu
cháng wèi qiú
xiàng qín tóng cái huǐ chǐ 齿
shuō xiàng láng jūn fāng duàn
bài guī huái 怀 zhōng xiào duò
qún dào bàng zhī
dēng mén jiě tōng jiā
duì néng chēn
shǔ lǎo
hàn jiǎn qīng guī nǎi wēng
zhuó shí yǒu gèng jīng rén
chēng wèi
háng háng sān shí chéng shì
dàn hào tài cāng què shǔ
rán réng lián
qiáng shuō gōng míng zài chí
rén yán chéng dāng jiǔ
dìng yīng qiān wàn shòu 寿

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
作者介绍
李流谦
李流谦(约公元1147年前后在世)字无变,汉州德阳人。生卒年不详,约宋高宗绍兴中前后在世。以文学知名。荫补将仕郎,授成都府灵泉县尉。秩满,调雅...详情
相关作品

轻暑单衣四月天。重来闲屈指,惜流年。人间何处有神仙。安排我,花底与尊前。
争道使君贤。笔端驱万马,驻平川。长安只在日西边。空回首,乔木淡疏烟。
...
展开阅读全文V
qīng shǔ dān yuè tiān
zhòng lái xián zhǐ
liú nián
rén jiān chù yǒu shén xiān
ān pái
huā zūn qián
zhēng dào shǐ 使 jūn xián
duān wàn
zhù píng chuān
zhǎng ān zhī zài 西 biān
kōng huí shǒu
qiáo dàn shū yān

菊露晴黄,枫霜晚翠。重阳气候偏如此。异乡牢落怕登临,吾家落照飞云是。
举扇尘低,脱巾风细。灵苗医得人憔悴。灯前点检欠谁人,惟有断鸿知此意。
qíng huáng
fēng shuāng wǎn cuì
zhòng yáng hòu piān
xiāng láo luò dēng lín
jiā luò zhào fēi yún shì
shàn chén
tuō jīn fēng
líng miáo rén qiáo cuì
dēng qián diǎn jiǎn qiàn shuí rén
wéi yǒu duàn hóng 鸿 zhī

东南应眷倚。当年丽绝,今其余几。云锦飘香,好在藕花十里。六月长安徂暑,只一雨、滂沱都洗。君好为。携将苏醒,三吴生齿。
总道秦蜀讴吟,但消得雍容,笑谈而致。稍待秋...
展开阅读全文V
dōng nán yīng juàn
dāng nián jué
jīn
yún jǐn piāo xiāng
hǎo zài ǒu huā shí
liù yuè zhǎng ān shǔ
zhī pāng tuó dōu
jūn hǎo wéi
xié jiāng xǐng
sān shēng chǐ 齿
zǒng dào qín shǔ ōu yín
dàn xiāo yōng róng
xiào tán ér zhì
shāo dài qiū fēng
mǎi zhōu dōng shì
shōu shí chén biān jiǎn
gèng bǎo kàn jiāng shān wěi
shèng měi
hái sòng wǎng tiān

云窗雾阁,尘满题诗处。枝上流莺解人语。道别来、知否瘦尽花枝,春不管,更遣何人管取。
平生鸥鹭性,细雨疏烟,惯了江头自来去。不见鹊桥边,只为隔年,翻赢得、年年风露...
展开阅读全文V
yún chuāng
chén mǎn shī chù
zhī shàng liú yīng jiě rén
dào bié lái zhī fǒu shòu jìn huā zhī
chūn guǎn
gèng qiǎn rén guǎn
píng shēng ōu xìng
shū yān
guàn le jiāng tóu lái
jiàn què qiáo biān
zhī wéi nián
fān yíng nián nián fēng
biàn 便 xué qíng hǎi zhōng cháo
zòng liǎng huí
píng

正红疏绿密,浪软波肥,放舟时节。载地擎天,识堂堂人杰。万里长江,百年骄虏,只笑谈烟灭。葭苇霜秋,楼船月晓,渔樵能说。
分陕功成,沙堤归去,衮绣光浮,两眉黄彻。了...
展开阅读全文V
zhèng hóng shū 绿
làng ruǎn féi
fàng zhōu shí jiē
zǎi qíng tiān
shí táng táng rén jié
wàn zhǎng jiāng
bǎi nián jiāo
zhī xiào tán yān miè
jiā wěi shuāng qiū
lóu chuán yuè xiǎo
qiáo néng shuō
fèn shǎn gōng chéng
shā guī
gǔn xiù guāng
liǎng méi huáng chè
le què zhōng xìng
kàn zhè huí xūn
yīng yǒu mìng guī xiàng yìn
dōu yòng shǎng yuán gōng zhòng dié
diǎn jiǎn zūn qián
tài píng xiàng
jīn cháo hún bié

生别有相逢,死别无消息。说著从前总是愁,只是不相忆。
月堕半窗寒,梦里分明识。却似嗔人不忆他,花露盈盈湿。
shēng bié yǒu xiàng féng
bié xiāo
shuō zhe cóng qián zǒng shì chóu
zhī shì xiàng
yuè duò bàn chuāng hán
mèng fèn míng shí
què chēn rén
huā yíng yíng shī 湿

老插黄花不称。节物撩人且任。破帽略遮阑,嫌见星星越甚。不饮。不饮。和取蜂愁蝶恨。
lǎo chā huáng huā chēng
jiē liáo rén qiě rèn
mào luè zhē lán
xián jiàn xīng xīng yuè shèn
yǐn
yǐn
fēng chóu dié hèn

相知元早来何暮。社燕送、秋鸿去。春草春波愁目注。酒香花韵,绮谭妍唱,怎不春量住。
虚无指点骑鲸路。个是骚人不凡处。画栋云飞帘卷雨。风流千古,一时人物,好记尊前语...
展开阅读全文V
xiàng zhī yuán zǎo lái
shè yàn sòng qiū hóng 鸿
chūn cǎo chūn chóu zhù
jiǔ xiāng huā yùn
tán yán chàng
zěn chūn liàng zhù
zhǐ diǎn jīng
shì sāo rén fán chù
huà dòng yún fēi lián juàn
fēng liú qiān
shí rén
hǎo zūn qián

色似蜡梅浑浅,香如檐_微清。更张绿幄蔽轻盈。巧著工夫斗钉。
露叶涓涓月晓,风英点点秋晴。江南江北可经行。梦到吴王香径。
méi hún qiǎn
xiāng yán _ _ wēi qīng
gèng zhāng 绿 qīng yíng
qiǎo zhe gōng dòu dìng
juān juān yuè xiǎo
fēng yīng diǎn diǎn qiū qíng
jiāng nán jiāng běi jīng háng
mèng dào wáng xiāng jìng

一春不识春风面。都为慵开眼。荼_雪白牡丹红。犹及尊前一醉、赏芳秾。
东君又是匆匆去。我亦无多住。四年薄宦老天涯。闲了故园多少、好花枝。
chūn shí chūn fēng miàn
dōu wéi yōng kāi yǎn
_ _ xuě bái dān hóng
yóu zūn qián zuì shǎng fāng nóng
dōng jūn yòu shì cōng cōng
duō zhù
nián báo huàn lǎo tiān
xián le yuán duō shǎo hǎo huā zhī
更多关于李流谦的古诗>>
五岁小儿初学涉,绝艺亦知天所赋。想见九牛可倒曳,已堪赤手擒猛虎。向来瓮戏真伟观,傥非目击嗤浪语。器小犹须百斤重,兵以壮夫端恐仆。笑谈牛取两足上,电转风旋疾如许。便令百试百不失,父兄从傍亦矜诩。市人骇叹俱失声,我自平生未曾睹。武阳盛气盖全燕,寄区狡谋踣二虏。论年固已一倍长,此儿谁肯哙等伍。虎变鹰扬看异时,经营一饱常细事。世人禀赋有特异,常理未可求其故。相秦童子才毁齿,说项郎君方断乳。拜归怀中笑橘堕,群戏道傍知李苦。登门已解叙通家,对客颇能嗔字父。劾鼠狱词老吏服,汗简清规乃翁沮。卓识有此更惊人,彼以力称吾未与。行行三十成何事,但耗太仓如雀鼠。怃然自笔仍自怜,强说功名在迟暮。人言速成当不久,如我定应千万寿。
热门搜索:两性人性感旗袍美女图片最佳搜索引擎迅雷 下载学生妹性感图片性感mm图片电影明星迅雷5官方下载正式版两性畸形
櫻花の島
网站地图